Người xưa dạy bảo, tôn sư trọng đạo,
Nhưng ngày nay, Con người vô hồn khinh bỏ,
Sư tổ dẫn lối, truyền bá tri thức,
Nhưng đôi khi, họ khinh bỉ nét văn chương.

Tâm hồn hằng nhìn về tương lai tươi sáng,
Nhưng đâu đó, âm hồn bóng tối trỗi dậy,
Khinh sư, diệt tổ, họ nghĩ mình là vua,
Quên rằng, nhân tài nảy mình từ truyền thống.

Ngày xưa, sư tổ khắc chữ trên giấy trắng,
Ngày nay, đám đông khinh bảy chữ vàng,
Truyền thống làng nghề, biểu tượng văn hóa,
Nhưng tâm hồn họ, chẳng còn chút tri giác.

Khinh sư, diệt tổ, âm thanh đen tối,
Lòng tham lam bóp nghẹt tình người,
Nhìn quanh, xã hội rơi vào bóng tối,
Khi lòng trung hiếu mất đi giữa đường.

Trách ai, đổ lỗi cho xã hội khôn lỏi,
Nhưng ta quên, xã hội là chính ta,
Khinh người khác, như khinh chính mình,
Diệt tổ tri thức, còn gì để mơ?

Thôi thì, hãy dừng lại, nhìn vào gương,
Khám phá tâm hồn, đừng để nó mù mịt,
Tôn trọng tri thức, giữ gìn di sản,
Chớ khinh sư, diệt tổ, để tương lai sáng ngời.
Người xưa dạy bảo, tôn sư trọng đạo, Nhưng ngày nay, Con người vô hồn khinh bỏ, Sư tổ dẫn lối, truyền bá tri thức, Nhưng đôi khi, họ khinh bỉ nét văn chương. Tâm hồn hằng nhìn về tương lai tươi sáng, Nhưng đâu đó, âm hồn bóng tối trỗi dậy, Khinh sư, diệt tổ, họ nghĩ mình là vua, Quên rằng, nhân tài nảy mình từ truyền thống. Ngày xưa, sư tổ khắc chữ trên giấy trắng, Ngày nay, đám đông khinh bảy chữ vàng, Truyền thống làng nghề, biểu tượng văn hóa, Nhưng tâm hồn họ, chẳng còn chút tri giác. Khinh sư, diệt tổ, âm thanh đen tối, Lòng tham lam bóp nghẹt tình người, Nhìn quanh, xã hội rơi vào bóng tối, Khi lòng trung hiếu mất đi giữa đường. Trách ai, đổ lỗi cho xã hội khôn lỏi, Nhưng ta quên, xã hội là chính ta, Khinh người khác, như khinh chính mình, Diệt tổ tri thức, còn gì để mơ? Thôi thì, hãy dừng lại, nhìn vào gương, Khám phá tâm hồn, đừng để nó mù mịt, Tôn trọng tri thức, giữ gìn di sản, Chớ khinh sư, diệt tổ, để tương lai sáng ngời.
0 Commentarios 0 Acciones